Lyrics and translation Dương Hồng Loan - Em Bỏ Miệt Vườn
Em Bỏ Miệt Vườn
Tu as quitté le jardin
Em
bỏ
con
đò,
bỏ
dòng
sông
quê
Tu
as
quitté
le
bac,
quitté
la
rivière
de
ton
pays
natal
Quên
mái
tranh
xưa,
bụi
chuối
sau
hè
Tu
as
oublié
la
vieille
cabane,
les
bananiers
derrière
la
maison
Quên
lũy
tre
xanh,
khôn
mảnh
trăng
thề
Tu
as
oublié
le
bosquet
de
bambous,
le
serment
de
la
lune
Giọng
hò
bên
đê,
điệu
lý
phu
thê
Le
chant
des
berges,
la
mélodie
des
couples
Em
bỏ
miệt
vườn,
lời
dặn
mẹ
cha
Tu
as
quitté
le
jardin,
les
conseils
de
tes
parents
Câu
rách
cho
thơm,
gia
giáo
ông
bà
Les
paroles
vieilles
et
parfumées,
l'éducation
de
tes
ancêtres
Ham
sống
xa
hoa,
nhung
gấm
lụa
là
Soif
de
vie
luxueuse,
soies
et
satins
Mà
nhiều
bôn
ba
sầu
héo
thân
ngà
Mais
tant
de
voyages
te
font
faner,
toi
qui
étais
si
blanche
Ôi,
em
đã
đi
xa
Oh,
tu
es
partie
si
loin
Xa
quá
ơi
xa
Trop
loin,
trop
loin
Một
mai
cha
yếu
mẹ
già
Un
jour,
mon
père
sera
faible,
ma
mère
sera
vieille
Chén
cơm
đôi
đũa,
tách
trà
ai
dâng?
Qui
servira
la
soupe,
le
thé
dans
un
bol
à
deux
baguettes
?
Em
bỏ
miệt
vườn,
thành
đời
phong
sương
Tu
as
quitté
le
jardin,
le
destin
t'a
frappée
de
tempêtes
Mang
kiếp
tha
hương,
thân
gái
dặm
trường
Tu
portes
la
vie
d'une
étrangère,
une
femme
qui
parcourt
des
milliers
de
kilomètres
Chân
ngả
chân
nghiêng,
qua
những
nẻo
đường
Tes
pas
vacillent,
tu
traverses
des
chemins
inconnus
Ngõ
hồn
đau
thương,
bày
tỏ
ai
tường?
Les
profondeurs
de
ton
âme
sont
remplies
de
douleur,
qui
peut
comprendre
?
Em
bỏ
miệt
vườn,
lời
dặn
mẹ
cha
Tu
as
quitté
le
jardin,
les
conseils
de
tes
parents
Câu
rách
cho
thơm,
gia
giáo
ông
bà
Les
paroles
vieilles
et
parfumées,
l'éducation
de
tes
ancêtres
Ham
sống
xa
hoa,
nhung
gấm
lụa
là
Soif
de
vie
luxueuse,
soies
et
satins
Mà
nhiều
bôn
ba
sầu
héo
thân
ngà
Mais
tant
de
voyages
te
font
faner,
toi
qui
étais
si
blanche
Ôi,
em
đã
đi
xa
Oh,
tu
es
partie
si
loin
Xa
quá
ơi
xa
Trop
loin,
trop
loin
Một
mai
cha
yếu
mẹ
già
Un
jour,
mon
père
sera
faible,
ma
mère
sera
vieille
Chén
cơm
đôi
đũa,
tách
trà
ai
dâng?
Qui
servira
la
soupe,
le
thé
dans
un
bol
à
deux
baguettes
?
Em
bỏ
miệt
vườn,
thành
đời
phong
sương
Tu
as
quitté
le
jardin,
le
destin
t'a
frappée
de
tempêtes
Mang
kiếp
tha
hương,
thân
gái
dặm
trường
Tu
portes
la
vie
d'une
étrangère,
une
femme
qui
parcourt
des
milliers
de
kilomètres
Chân
ngả
chân
nghiêng,
qua
những
nẻo
đường
Tes
pas
vacillent,
tu
traverses
des
chemins
inconnus
Ngõ
hồn
đau
thương,
bày
tỏ
ai
tường?
Les
profondeurs
de
ton
âme
sont
remplies
de
douleur,
qui
peut
comprendre
?
Ngõ
hồn
đau
thương,
bày
tỏ
ai
tường?
Les
profondeurs
de
ton
âme
sont
remplies
de
douleur,
qui
peut
comprendre
?
Rate the translation
Only registered users can rate translations.
Writer(s): Vinh Su Bui
Attention! Feel free to leave feedback.