Manh Dinh - Hoi Chuong Xom Dao - translation of the lyrics into French

Lyrics and translation Manh Dinh - Hoi Chuong Xom Dao




Hoi Chuong Xom Dao
Hoi Chuong Xom Dao
Người hỡi tôi biết yêu khổ
Mon amour, je sais que l'amour est une souffrance
Xin kể lại chuyện xưa lưu bút trong nhật
Laisse-moi te raconter l'histoire d'antan, gravée dans mon journal intime
Chiều nay nghe hồi chuông xóm Đạo
Cet après-midi, j'entends les cloches du village de Dao
Vẫn nhớ thương buồn
Je me souviens encore et je suis triste
Chuyện mười trăm trôi qua khi em còn đến trường
Cent ans ont passé depuis que tu allais à l'école
Tuổi đời đẹp như thơ hoa bướm mộng
Ta vie était belle comme la poésie, les fleurs et les rêves de papillon
Ngày xưa tôi còn dại khờ
J'étais si naïf à l'époque
Yêu em chẳng dám hẹn đôi câu
Je t'aimais, mais je n'osais pas te parler
Ngày xưa em xinh đẹp mỹ miều
À l'époque, tu étais si belle
Tóc thề buột cheo leo, yêu quá yêu
Tes cheveux noirs, si longs, je t'aimais tellement
Ngày xưa tôi học thì lười
J'étais paresseux à l'école
Thương em chỉ nhớ nụ cười môi em
Je t'aimais, je me souviens seulement de ton sourire
Trường em ngó qua ngát chuông nhà thờ
J'apercevais les cloches de l'église près de ton école
Chúa Nhật em xem lễ tôi học bài vu
Le dimanche, tu allais à la messe, moi j'apprenais mes leçons
Giờ tan lễ, hai đứa chung đường về
Après la messe, nous rentrions ensemble
Em thẹn thùng không nói tôi đứng lại không đi
Tu rougissais, ne disant rien, je me tenais là, incapable de bouger
Rồi mười năm trôi êm hoa trắng cài áo tím
Dix ans ont passé, les fleurs blanches dans ton chignon violet
Không từ giã một lời
Tu n'as pas dit au revoir
Từng hồi chuông xóm đạo
Les cloches du village de Dao
Rộn ràng mừng thành lễ áo tím ngày vu quy
Résonnaient pour célébrer ton mariage, ton chignon violet
Người hỡi tôi biết yêu khổ
Mon amour, je sais que l'amour est une souffrance
Xin kể lại chuyện xưa lưu bút trong nhật
Laisse-moi te raconter l'histoire d'antan, gravée dans mon journal intime
Chiều nay nghe hồi chuông xóm Đạo
Cet après-midi, j'entends les cloches du village de Dao
Vẫn nhớ thương buồn
Je me souviens encore et je suis triste
Chuyện mười trăm trôi qua khi em còn đến trường
Cent ans ont passé depuis que tu allais à l'école
Tuổi đời đẹp như thơ hoa bướm mộng
Ta vie était belle comme la poésie, les fleurs et les rêves de papillon
Ngày xưa tôi còn dại khờ
J'étais si naïf à l'époque
Yêu em chẳng dám hẹn đôi câu
Je t'aimais, mais je n'osais pas te parler
Ngày xưa em xinh đẹp mỹ miều
À l'époque, tu étais si belle
Tóc thề buột cheo leo, yêu quá yêu
Tes cheveux noirs, si longs, je t'aimais tellement
Ngày xưa tôi học thì lười
J'étais paresseux à l'école
Thương em chỉ nhớ nụ cười môi em
Je t'aimais, je me souviens seulement de ton sourire
Trường em ngó qua ngát chuông nhà thờ
J'apercevais les cloches de l'église près de ton école
Chúa Nhật em xem lễ tôi học bài vu
Le dimanche, tu allais à la messe, moi j'apprenais mes leçons
Giờ tan lễ, hai đứa chung đường về
Après la messe, nous rentrions ensemble
Em thẹn thùng không nói tôi đứng lại không đi
Tu rougissais, ne disant rien, je me tenais là, incapable de bouger
Rồi mười năm trôi êm hoa trắng cài áo tím
Dix ans ont passé, les fleurs blanches dans ton chignon violet
Không từ giã một lời
Tu n'as pas dit au revoir
Từng hồi chuông xóm đạo
Les cloches du village de Dao
Rộn ràng mừng thành lễ áo tím ngày vu quy
Résonnaient pour célébrer ton mariage, ton chignon violet
Từng hồi chuông xóm đạo
Les cloches du village de Dao
Rộn ràng mừng thành lễ áo tím ngày vu quy
Résonnaient pour célébrer ton mariage, ton chignon violet






Attention! Feel free to leave feedback.