Paroles et traduction Lệ Quyên - Dem Dong
Chiều
chưa
đi,
màn
đêm
rơi
xuống
As
the
daylight
fades,
night
descends
Đâu
đấy
buông
lững
lờ
tiếng
chuông
Distant
bells
toll,
a
mournful
sound
Đôi
cánh
chim
bâng
khuâng
rã
rời
Weary
birds
flutter,
their
spirits
bound
Cùng
mây
xám
về
ngang
lưng
trời
As
gray
clouds
gather,
obscuring
the
heavens
Thời
gian
như
ngừng
trong
tê
tái
Time
seems
to
stand
still
in
this
icy
embrace
Cây
trút
lá
cuốn
theo
chiều
mây
Trees
shed
their
leaves,
carried
away
by
the
wind's
chase
Mưa
giăng
mắc
nhớ
nhung
tiêu
điều
Rain
paints
a
scene
of
longing
and
despair
Sương
thướt
tha
bay
ôi
đìu
hiu
A
delicate
mist
floats,
a
haunting
prayer
Đêm
đông,
xa
trông
cố
hương
buồn
lòng
chinh
phu
Winter
night,
the
homesick
soldier's
heart
aches
with
longing
Đêm
đông,
bên
song
ngẩn
ngơ
kìa
ai
mong
chồng
Winter
night,
a
wife
gazes
out
her
window,
her
love
prolonging
Đêm
đông,
thi
nhân
lắng
nghe
tâm
hồn
tương
tư
Winter
night,
the
poet's
soul
stirs
with
a
bittersweet
yearning
Đêm
đông,
ca
nhi
đối
gương
ôm
sầu
riêng
bóng
Winter
night,
a
singer
faces
her
mirror,
her
sorrow
unfurling
Gió
nghiêng
chiều
say
The
wind
sways,
intoxicated
by
the
twilight's
embrace
Gió
lay
ngàn
cây
It
rustles
through
the
trees,
their
branches
it
does
trace
Gió
nâng
thuyền
mây
It
carries
clouds,
their
journey
it
does
grace
Gió
reo
sầu
tư
It
whispers
tales
of
sorrow,
a
haunting,
mournful
space
Gió
đau
niềm
riêng
It
aches
with
a
private
pain,
its
lamentations
never
cease
Gió
than
triền
miên
It
sighs
and
moans,
its
grief
knows
no
release
Đêm
đông,
ôi
ta
nhớ
nhung
đường
về
xa
xa
Winter
night,
I
long
for
home,
my
heart
aches
with
every
beat
Đêm
đông,
ta
mơ
giấc
mơ
gia
đình
yêu
thương
Winter
night,
I
dream
of
family,
their
love
so
sweet
Đêm
đông,
ta
lê
bước
chân
phong
trần
tha
phương
Winter
night,
I
wander,
a
weary
traveler's
plight
Có
ai
thấu
tình
cô
lữ
đêm
đông
không
nhà
Who
can
understand
the
loneliness
of
a
wanderer
on
a
winter's
night?
Thời
gian
như
ngừng
trong
tê
tái
Time
seems
to
stand
still
in
this
icy
embrace
Cây
trút
lá
cuốn
theo
chiều
mây
Trees
shed
their
leaves,
carried
away
by
the
wind's
chase
Mưa
giăng
mắc
nhớ
nhung
tiêu
điều
Rain
paints
a
scene
of
longing
and
despair
Sương
thướt
tha
bay
ôi
đìu
hiu
A
delicate
mist
floats,
a
haunting
prayer
Đêm
đông,
xa
trông
cố
hương
buồn
lòng
chinh
phu
Winter
night,
the
homesick
soldier's
heart
aches
with
longing
Đêm
đông,
bên
song
ngẩn
ngơ
kìa
ai
mong
chồng
Winter
night,
a
wife
gazes
out
her
window,
her
love
prolonging
Đêm
đông,
thi
nhân
lắng
nghe
tâm
hồn
tương
tư
Winter
night,
the
poet's
soul
stirs
with
a
bittersweet
yearning
Đêm
đông,
ca
nhi
đối
gương
ôm
sầu
riêng
bóng
Winter
night,
a
singer
faces
her
mirror,
her
sorrow
unfurling
Gió
nghiêng
chiều
say
The
wind
sways,
intoxicated
by
the
twilight's
embrace
Gió
lay
ngàn
cây
It
rustles
through
the
trees,
their
branches
it
does
trace
Gió
nâng
thuyền
mây
It
carries
clouds,
their
journey
it
does
grace
Gió
reo
sầu
tư
It
whispers
tales
of
sorrow,
a
haunting,
mournful
space
Gió
đau
niềm
riêng
It
aches
with
a
private
pain,
its
lamentations
never
cease
Gió
than
triền
miên
It
sighs
and
moans,
its
grief
knows
no
release
Đêm
đông,
ôi
ta
nhớ
nhung
đường
về
xa
xa
Winter
night,
I
long
for
home,
my
heart
aches
with
every
beat
Đêm
đông,
ta
mơ
giấc
mơ
gia
đình
yêu
thương
Winter
night,
I
dream
of
family,
their
love
so
sweet
Đêm
đông,
ta
lê
bước
chân
phong
trần
tha
phương
Winter
night,
I
wander,
a
weary
traveler's
plight
Có
ai
thấu
tình
cô
lữ
đêm
đông
không
nhà
Who
can
understand
the
loneliness
of
a
wanderer
on
a
winter's
night?
Có
ai
thấu
tình
cô
lữ
đêm
đông
không
nhà
Who
can
understand
the
loneliness
of
a
wanderer
on
a
winter's
night?
Évaluez la traduction
Seuls les utilisateurs enregistrés peuvent évaluer les traductions.
Writer(s): Thuongnguyen Van
Attention! N'hésitez pas à laisser des commentaires.