Mỹ Linh - Em Oi Ha Noi Pho - traduction des paroles en anglais

Paroles et traduction Mỹ Linh - Em Oi Ha Noi Pho




Em Oi Ha Noi Pho
Oh My Hanoi Streets
Em ơi, Nội phố
Oh my love, the streets of Hanoi
Ta còn em mùi hoàng lan
I still have the scent of yellow champac with me
Ta còn em mùi hoa sữa
I still have the scent of milkflower with me
Con đường vắng rào cơn mưa nhỏ
The empty street whispers with the pitter-patter of a light rain
Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm
Someone is waiting for someone, their hair loose and soft over their shoulders
Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông
I still have the orphaned banyan tree in winter with me
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông
I still have the orphaned city roofs in winter with me
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
The orphaned sliver of moon in winter
Mùa đông năm ấy
That winter
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
The sound of the piano in the ruined house
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân
After the evening mass, the sound of the bell still echoes
Ta còn em một màu xanh thời gian
I still have the verdant hue of time with me
Một chiều phai tóc em bay
One fading afternoon, your hair billows
Chợt nhòa, chợt hiện
Suddenly fading, suddenly appearing
Người nghệ lang thang hoài trên phố
The wandering artist forever on the streets
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường
Suddenly realizes he can't remember a single path
Ta còn em hàng phố rêu phong
I still have the old mossy city streets with me
từng mái ngói nghiêng
And each and every tilted roof tile
Nao nao kỷ niệm
Memories stirring
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng
The waves on West Lake forever crashing
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ
Suddenly, when did twilight fall?
Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông
I still have the orphaned banyan tree in winter with me
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông
I still have the orphaned city roofs in winter with me
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
The orphaned sliver of moon in winter
Mùa đông năm ấy
That winter
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
The sound of the piano in the ruined house
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân
After the evening mass, the sound of the bell still echoes
Ta còn em một màu xanh thời gian
I still have the verdant hue of time with me
Một chiều phai tóc em bay
One fading afternoon, your hair billows
Chợt nhòa, chợt hiện
Suddenly fading, suddenly appearing
Người nghệ lang thang hoài trên phố
The wandering artist forever on the streets
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường
Suddenly realizes he can't remember a single path
Ta còn em hàng phố rêu phong
I still have the old mossy city streets with me
từng mái ngói nghiêng
And each and every tilted roof tile
Nao nao kỷ niệm
Memories stirring
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng
The waves on West Lake forever crashing
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ
Suddenly, when did twilight fall?
Em ơi, Nội phố
Oh my love, the streets of Hanoi
Ta còn em mùi hoàng lan
I still have the scent of yellow champac with me
Ta còn em mùi hoa sữa
I still have the scent of milkflower with me
Con đường vắng rào cơn mưa nhỏ
The empty street whispers with the pitter-patter of a light rain
Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm
Someone is waiting for someone, their hair loose and soft over their shoulders






Attention! N'hésitez pas à laisser des commentaires.