Добавлять перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Hai Vì Sao Lạc
Две заблудшие звезды
Người
về,
một
mùa
thu
gió
heo
may
Ты
ушёл
осенью,
когда
ветер
шелестел,
Về
đâu
có
nhớ
chăng
những
vì
sao
long
lanh
Куда
же
ты?
Вспомнишь
ли
сиянье
звёздных
глаз?
Đưa
tiễn
người
một
đêm
không
trăng
Провожала
в
ночь
безлунную
тебя,
Nói
sao
nên
lời,
lòng
buồn
như
chiều
rơi
Слова
застыли
- грусть,
как
вечер,
в
сердце
тает.
Như
trong
đêm
khuya
những
buớc
chân
qua
thềm
Шаги
затихли
на
пороге
в
тишине,
Gợi
niềm
thương
nhớ
vô
vàn
Пробудив
в
душе
бескрайнюю
тоску.
Người
về,
đường
đi
kết
gió
trăng
sao
Ты
ушёл,
и
путь
твой
- лунный
свет
и
звёзды,
Người
đi
có
biết
chăng
trong
chiều
nay
bơ
vơ
Знаешь
ли,
как
одиноко
мне
в
этот
вечер?
Nghe
lá
thu
vàng
rơi
bâng
khuâng
Лист
осенний
кружится,
тревожа
душу,
Bước
chân
ai
về
chừng
thời
gian
ngừng
trôi
Твой
шаг
вернулся
- время
замерло
вокруг.
Như
quên
đêm
khuya
Как
будто
позабыв
ночную
тишину,
Để
gió
xuôi
theo
màu
thầm
làm
ướt
áo
vai
gầy
Ветер
платок
мой
шелковый
роняет
на
плечо.
Người
về
chiều
mưa
hay
nắng
Ты
ушёл
- то
дождь,
то
солнце
за
окном,
Sao
để
khói
lam
chiều
như
se
chùng
màu
không
gian
Почему
туман
сгустился
в
синеве?
Người
về
dòng
sông
thương
nhớ
Ты
ушёл,
оставив
речку
грусти,
Để
bến
vắng
con
đò
buồn
mong
người
người
hay
chăng?
Знает
ли
пустая
пристань,
ждёт
ли
челн?
Người
là
vì
sao
nhỏ
bé
Ты
- звезда,
что
так
мала
и
далека,
Ta
mãi
ước
cho
lòng
làm
bầu
trời
xanh
xanh
Я
стану
небом,
чтоб
хранить
тебя
всегда.
Người
về
lòng
ta
thương
nhớ
Ты
ушёл
- тоска
в
душе
моей,
Ta
khẽ
hỏi
đưa
người
ve
hay
thầm
người
đưa
ta
Шёпот
цикад:
с
тобой
ли
он?
Со
мной
ли
я?
Người
về
người
về
đâu
nhớ
ta
chăng
Ты
ушёл,
но
где
ты?
Вспомнишь
ли
меня?
Người
ơi
mỗi
lá
thu
rơi
làm
ta
bâng
khuâng
Любимый,
каждый
падающий
лист
тревожит
грусть.
Như
áng
mây
chiều
lam
trong
sương
Как
дымка
сизая
в
туманной
вышине,
Bước
đi
âm
thầm
lòng
buồn
như
chiều
rơi
Иду
беззвучно
- сердце,
словно
вечер,
стынет.
Nghe
chăng
thu
ơi
để
lá
rơi
chi
hoài
Слышишь,
осень?
Перестань
листву
ронять,
Gợi
lòng
thương
nhớ
ai
nhiều...
Чтоб
вновь
не
бередить
тоску
по
дорогом...
Người
về
chiều
mưa
hay
nắng
Ты
ушёл
- то
дождь,
то
солнце
за
окном,
Sao
để
khói
lam
chiều
như
se
chùng
màu
không
gian
Почему
туман
сгустился
в
синеве?
Người
về
dòng
sông
thương
nhớ
Ты
ушёл,
оставив
речку
грусти,
Để
bến
vắng
con
đò
buồn
mong
người
người
hay
chăng?
Знает
ли
пустая
пристань,
ждёт
ли
челн?
Người
là
vì
sao
nhỏ
bé
Ты
- звезда,
что
так
мала
и
далека,
Ta
mãi
ước
cho
lòng
làm
bầu
trời
xanh
xanh
Я
стану
небом,
чтоб
хранить
тебя
всегда.
Người
về
lòng
ta
thương
nhớ
Ты
ушёл
- тоска
в
душе
моей,
Ta
khẽ
hỏi
đưa
người
ve
hay
thầm
người
đưa
ta
Шёпот
цикад:
с
тобой
ли
он?
Со
мной
ли
я?
Người
về
người
về
đâu
nhớ
ta
chăng
Ты
ушёл,
но
где
ты?
Вспомнишь
ли
меня?
Người
ơi
mỗi
lá
thu
rơi
làm
ta
bâng
khuâng
Любимый,
каждый
падающий
лист
тревожит
грусть.
Như
áng
mây
chiều
lam
trong
sương
Как
дымка
сизая
в
туманной
вышине,
Bước
chân
âm
thầm
lòng
buồn
như
chiều
rơi
Иду
беззвучно
- сердце,
словно
вечер,
стынет.
Nghe
chăng
thu
ơi
để
lá
rơi
chi
hoài
Слышишь,
осень?
Перестань
листву
ронять,
Gợi
niềm
thương
nhớ
ai
nhiều
Чтоб
вновь
не
бередить
тоску
по
дорогом.
Évaluez la traduction
Seuls les utilisateurs enregistrés peuvent évaluer les traductions.
Writer(s): Thuanh Viet
Attention! N'hésitez pas à laisser des commentaires.