Quân A.P - Ta Đã Quen Nhau Bao Lâu - traduction des paroles en russe

Ta Đã Quen Nhau Bao Lâu - Quân A.Ptraduction en russe




Ta Đã Quen Nhau Bao Lâu
Как Долго Мы Уже Не Вместе
Ta đã quên nhau từ bao lâu
Как долго мы уже не вместе, забыли друг друга
Le lói nỗi đau tựa cơn sóng trào
Лишь боль мерцает, как волна, что накатила вновь
Từ hôm chia tay, mưa rào kín lối mi cay
С тех пор как ты ушла, дожди смыли след, глаза щиплет соль
Chờ ai đợi hoài trông mãi
Ждал тебя, надеялся, искал взглядом
Chỉ thấy mây đen kéo lại
Лишь тучи черные сгущались вновь
Trái tim như vụn vỡ
Сердце словно осколки
Trái đất như ngừng quay
Земля остановила бег
Thu hết, Đông qua, rồi Xuân tới
Осень прошла, зима, и снова весна
Nỗi nhớ đâm chồi, buồn giăng kín trời
Тоска ростки пустила, грусть небо заволокла
sang, Thu trôi
Лето пришло, осень скользнула
Đông về rét mướt tâm can
Зима стужей душу сковала
Một năm lại một năm nữa
Год прошел, и снова год
Mình đã xa nhau mấy mùa
Сколько сезонов мы врозь?
Biết em của ngày xưa
Знать бы, та, что была когда-то
còn tiếc nuối
Хранит ли сожаленья след?
Những câu nói, những cảm giác
Те слова, что звучали, те чувства
Những khoảnh khắc, những ước
Мгновения, мечты
Đã từng thương, đã từng yêu
Любил так сильно, всей душой
Đã từng hứa mãi không cách rời
Клялся, что навеки вместе мы
Nhưng sao giờ đây chỉ mỗi một người
Но почему теперь лишь я один
Bao ngày qua vẫn nhớ một người
Дни идут, а помню лишь тебя
Ngàn ức cứ in sâu làm tâm trí rối bời
Тысячи воспоминаний терзают разум, нет покоя
Thôi từ đây, giấc ấy
Пусть с этого дня, тот сон
Nỗi đau ấy, tổn thương ấy
Вся боль, обиды
Gom vào tay, ném vụt bay
Соберу в ладонь, швырну прочь
Thẳng về phía mênh mông nỗi buồn
В бездну печали, туда, где пустота
Nhưng sao còn vương vấn mãi một người
Но почему же образ твой не уходит
Đêm từng đêm, nước mắt nhiều thêm
Ночь за ночью слез все больше
Nỗi nhớ luôn êm đềm
Тоска всегда тиха
Nhưng chưa bao giờ bình yên
Но покоя не дает душе
Thu hết, Đông qua, rồi Xuân tới
Осень прошла, зима, и снова весна
Nỗi nhớ đâm chồi, buồn giăng kín trời
Тоска ростки пустила, грусть небо заволокла
sang, Thu trôi
Лето пришло, осень скользнула
Đông về rét mướt tâm can
Зима стужей душу сковала
Một năm lại một năm nữa
Год прошел, и снова год
Mình đã xa nhau mấy mùa
Сколько сезонов мы врозь?
Biết em của ngày xưa
Знать бы, та, что была когда-то
còn tiếc nuối
Хранит ли сожаленья след?
Những câu nói, những cảm giác
Те слова, что звучали, те чувства
Những khoảnh khắc, những ước
Мгновения, мечты
Đã từng thương, đã từng yêu
Любил так сильно, всей душой
Đã từng hứa mãi không cách rời
Клялся, что навеки вместе мы
Nhưng sao giờ đây chỉ mỗi một người
Но почему теперь лишь я один
Bao ngày qua vẫn nhớ một người
Дни идут, а помню лишь тебя
Ngàn ức cứ in sâu làm tâm trí rối bời
Тысячи воспоминаний терзают разум, нет покоя
Thôi từ đây, giấc ấy
Пусть с этого дня, тот сон
Nỗi đau ấy, tổn thương ấy
Вся боль, обиды
Gom vào tay, ném vụt bay
Соберу в ладонь, швырну прочь
Thẳng về phía mênh mông nỗi buồn
В бездну печали, туда, где пустота
Nhưng sao còn vương vấn mãi một người
Но почему же образ твой не уходит
Đêm từng đêm, nước mắt nhiều thêm
Ночь за ночью слез все больше
Nỗi nhớ luôn êm đềm
Тоска всегда тиха
Nhưng chưa bao giờ bình yên
Но покоя не дает душе
Nếu thể hôm nay
Если б можно было сегодня
Trái tim này một lần ngủ quên
Чтоб сердце мое уснуло раз
Để nỗi nhớ thôi đâm chồi
Чтоб тоска не пускала ростки
ức thôi kêu gào
Чтоб память не кричала
Nước mắt thôi tuôn trào
Чтоб слезы не лились ручьем
Rồi bước tiếp với những nỗi đau lần nữa
И снова идти, неся всю боль
Những câu nói, những cảm giác
Те слова, что звучали, те чувства
Những khoảnh, khắc những ước
Мгновения, мечты
Đã từng thương, đã từng yêu
Любил так сильно, всей душой
Đã từng hứa mãi không cách rời
Клялся, что навеки вместе мы
Nhưng sao giờ đây chỉ mỗi một người
Но почему теперь лишь я один
Bao ngày qua vẫn nhớ một người
Дни идут, а помню лишь тебя
Ngàn ức cứ in sâu làm tâm trí rối bời
Тысячи воспоминаний терзают разум, нет покоя
Thôi từ đây, giấc ấy
Пусть с этого дня, тот сон
Nỗi đau ấy, tổn thương ấy
Вся боль, обиды
Gom vào tay, ném vụt bay
Соберу в ладонь, швырну прочь
Thẳng về phía mênh mông nỗi buồn
В бездну печали, туда, где пустота
Nhưng sao còn vương vấn mãi một người
Но почему же образ твой не уходит
Đêm từng đêm, nước mắt nhiều thêm
Ночь за ночью слез все больше
Nỗi nhớ luôn êm đềm
Тоска всегда тиха
Nhưng chưa bao giờ bình yên
Но покоя не дает душе





Writer(s): Minh Cuong Nguyen


Attention! N'hésitez pas à laisser des commentaires.