Quang Dũng - Phúc Âm Buồn - traduction des paroles en anglais

Paroles et traduction Quang Dũng - Phúc Âm Buồn




Phúc Âm Buồn
Sad Gospel
Còn bao lâu cho thân thôi lưu đày chốn đây?
How much longer must my body endure this exile?
Còn bao lâu cho thiên thu xuống trên thân này?
How much longer until eternity descends upon me?
Còn bao lâu cho mây đen tan trên hồn người?
How much longer until the dark clouds lift from your soul?
Còn bao lâu tôi xa em, xa anh, xa tôi?
How much longer until I'm far from you, far from him, far from myself?
Người nằm co như loài thú khi mùa đông về
You curl up like an animal when winter comes,
Người nằm yên không kêu than buốt xương da mình
You lie still, without a complaint, though your bones ache with cold.
Từng tiếng người, nhiều tiếng người gọi hoài giữa đêm
Every voice, so many voices, calling out in the night,
Người nằm co như loài thú trong rừng sương
You curl up like an animal in the misty forest.
Người nằm yên không kêu than chết trên căn phòng
You lie still, without a complaint, dying in your room.
Một góc trời người vẫn ngồi một đời nhỏ nhen
In a corner of the sky, you still sit, a lifetime of pettiness.
Người còn đứng như tượng đá trong rừng cây già
You still stand like a stone statue in the old forest.
Người còn đứng như trăm năm vết thương chưa mờ
You still stand like a hundred years of unhealed wounds.
Từng đêm về, từng đêm về mang đời ngẩn ngơ
Every night, every night, bringing a life of bewilderment.
Còn bao lâu cho thân thôi lưu đày chốn đây?
How much longer must my body endure this exile?
Còn bao lâu cho thiên thu xuống trên thân này?
How much longer until eternity descends upon me?
Còn bao lâu cho mây đen tan trên hồn người?
How much longer until the dark clouds lift from your soul?
Còn bao lâu tôi xa em, xa anh, xa tôi?
How much longer until I'm far from you, far from him, far from myself?
Người nhìn mãi theo từng chuyến xe ngựa qua rồi
You keep watching as each horse-drawn carriage passes by.
Người nhìn dấu xe lăn đi dấu lăn trên đời
You watch the tracks roll away, the marks left on life.
Ngựa xa rồi người vẫn ngồi bụi về với mây
The horses are gone, but you still sit, dust returning to the clouds.
Người còn đó gieo hạt lúa trên ruộng đất này
You're still there, sowing rice seeds in this land.
Người còn đó nhưng mắt chong đêm dài
You're still there, but lost, eyes wide in the long night.
Ngựa xa rồi, ngựa xa rồi trên ngày tháng vơi
The horses are gone, the horses are gone, as the days dwindle away.
Người còn đó những lời nói rơi về chân đồi
You're still there, your words falling at the foot of the hill.
Người còn đó nhưng trong tim máu tuôn ra ngoài
You're still there, but inside your heart, blood is pouring out,
Nhuộm đất này, nhuộm cho hồng hạt mầm trót vay
Staining this earth, staining it crimson, the borrowed seeds.
Còn bao lâu cho thân thôi lưu đày chốn đây?
How much longer must my body endure this exile?
Còn bao lâu cho thiên thu xuống trên thân này?
How much longer until eternity descends upon me?
Còn bao lâu cho mây đen tan trên hồn người?
How much longer until the dark clouds lift from your soul?
Còn bao lâu tôi xa em, xa anh, xa tôi?
How much longer until I'm far from you, far from him, far from myself?






Attention! N'hésitez pas à laisser des commentaires.