Добавлять перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Sớm
nay
bước
ra
phố
cúi
xuống
vũng
nước
dưới
chân
This
morning,
I
stepped
out
onto
the
street
and
looked
down
at
the
puddle
at
my
feet
Thấy
khóe
mắt
nheo
nhéo,
ô
hay
nhăn
nheo
đồi
mồi
I
saw
the
corners
of
my
eyes
squinting,
oh,
how
my
wrinkles
were
getting
more
noticeable
Đầu
ngoái
về
sau
mong
ngóng
đôi
tiếng
thân
quen
của
ai
I
turned
my
head
back,
hoping
for
a
familiar
voice
Thấy
chỉ
có
đôi
tiếng
còi
xe
bực
tức
vọng
lại
I
only
heard
the
annoyed
honking
of
cars
Đi
nhanh
lên
ông
già
Hurry
up,
old
man
Hoặc
chết
luôn
đi
cho
tôi
đi
qua
Or
just
die
so
I
can
pass
you
Thành
phố
vốn
đã
bé
tí
teo,
xương
khớp
kia
đòi
đi
bao
xa
The
city
is
already
so
small,
how
far
do
these
old
bones
want
to
go?
Chết
nhanh
lên
ông
già
Die
quickly,
old
man
Hoặc
chết
luôn
đi
theo
hôm
qua
Or
just
die
like
yesterday
Giờ
đất,
đất
nhà,
đất
xe,
đất
đâu
Now
land,
house
land,
car
land,
where
is
the
land?
Đất
dôi,
đất
dư,
đất
nuôi
người
già?
Land
surplus,
land
extra,
land
to
feed
the
old?
Tuổi
trẻ
vụt
qua
trong
chớp
mắt
Youth
slipped
away
in
a
blink
of
an
eye
Từng
mảnh
ký
ức
giờ
cóp
nhặt
The
pieces
of
my
memories
are
now
picked
up
Những
khát
vọng
năm
nào
đã
cạn
khô
Those
ambitions
from
long
ago
have
dried
up
Những
giấc
mộng
bị
lo
toan
choán
chỗ
Those
dreams
have
been
replaced
by
worries
Ta
cất
bước
đường
đột
giữa
phố
đông
I
take
a
sudden
step
into
the
busy
city
Ta
từng
là
số
một
giờ
là
số
không
I
was
once
number
one,
now
I'm
nothing
Ta
hờ
hững
nhìn
cơn
giông
đang
dần
kéo
đến
I
watch
idly
as
the
storm
slowly
approaches
Ta
dửng
dưng
khi
thần
chết
chầu
chực
réo
tên
I
am
indifferent
as
death
waits
to
call
my
name
Nơi
kia
con
đường
quen
giờ
đông
người
chen
đời
sao
nhỏ
nhen
Over
there,
the
familiar
road
is
now
crowded,
how
small
and
petty
people
are
Họ
đang
bỏ
quên
nhưng
ta
vẫn
lê
chân
bước,
ah
They
are
forgetting,
but
I
still
drag
my
feet
and
walk,
ah
Đã
từng
mong
có
ai
gọi
ta
nhưng
rồi
bao
người
qua
I
once
longed
for
someone
to
call
me,
but
then
so
many
people
passed
by
Tiếng
vào
lời
ra
để
lại
rời
xa
chẳng
ai
phía
trước
Words
in
and
out,
leaving
me
behind,
no
one
ahead
Ta
vui
lòng
chấp
nhận
thôi
I'm
happy
to
accept
it
Đời
là
vậy
hơi
đâu
giận
dỗi
Life
is
like
that,
why
bother
getting
angry
Biết
trước
một
ngày
thân
này
sẽ
tan
biến
như
nước
chảy
mây
trôi
Knowing
that
one
day
this
body
will
disappear
like
water
flowing
and
clouds
drifting
Đường
này
đi
đến
đây
thôi,
ta
đã
chùn
chân
mỏi
gối
This
road
ends
here,
my
legs
are
already
tired
and
sore
Ta
mời
bóng
tối
kéo
về
mang
sự
tĩnh
lặng
cho
ta
nghỉ
ngơi
I
invite
the
darkness
to
come,
bring
silence
for
me
to
rest
Cảm
giác
thảnh
thơi,
khi
không
ai
chờ
đợi
A
sense
of
peace,
when
no
one
is
waiting
Ta
đã
già,
đã
quá
đủ
để
hiểu
ra
ta
vốn
chẳng
là
ai
mỗi
khi
chiều
tà
I'm
old,
I've
had
enough
to
understand
that
I'm
nobody
when
the
evening
comes
Đi
nhanh
lên
ông
già
Hurry
up,
old
man
Hoặc
chết
luôn
đi
cho
tôi
đi
qua
Or
just
die
so
I
can
pass
you
Thành
phố
vốn
đã
bé
tí
teo,
xương
khớp
kia
đòi
đi
bao
xa
The
city
is
already
so
small,
how
far
do
these
old
bones
want
to
go?
Chết
nhanh
lên
ông
già
Die
quickly,
old
man
Hoặc
chết
luôn
đi
theo
hôm
qua
Or
just
die
like
yesterday
Giờ
đất,
đất
nhà,
đất
xe,
đất
đâu
Now
land,
house
land,
car
land,
where
is
the
land?
Đất
dôi,
đất
dư,
đất
nuôi
người
già?
Land
surplus,
land
extra,
land
to
feed
the
old?
Trán
đã
hơi
hói
rồi,
đôi
mắt
đã
có
nếp
nhăn
rồi
My
forehead
is
already
thinning,
my
eyes
have
wrinkles
Tóc
đã
chớm
bạc
rồi,
da
cũng
lấm
tấm
vết
đồi
mồi
My
hair
has
turned
gray,
my
skin
has
age
spots
Chán
ghét
chốn
ồn
ào
I
hate
the
noise
Bụng
bia
chiều
đến
đói
cồn
cào
My
beer
belly
gets
hungry
in
the
evening
Đứng
trông
khoé
mắt
cay
Standing
there,
my
eyes
are
watering
Nỗi
niềm
của
vợ
già
nhà
hướng
tây
The
sadness
of
my
old
wife,
whose
house
faces
west
Thoáng
cái
chớp
mắt
mà
đã
30
rồi
In
a
blink
of
an
eye,
I'm
30
Tính
ra
thì
mình
có
mỗi
cái
ghế
đang
ngồi
To
be
honest,
I
only
have
this
chair
I'm
sitting
on
So
với
người
khác
thì
cũng
có
nhà
có
xe
Compared
to
others,
I
have
a
house
and
a
car
Nhưng
cũng
bình
thường
như
miền
Tây,
nhà
nhà
có
ghe
But
it's
normal,
like
the
Mekong
Delta,
everyone
has
a
boat
Giữa
dòng
đời
tự
nhiên,
ta
lại
trôi
lững
lờ
In
the
flow
of
life,
I
drift
aimlessly
Danh
vọng
tiền
tài,
tự
nhiên
lại
thôi
hững
hờ
Fame
and
fortune,
I
naturally
lose
interest
Sinh
ra
thằng
tôi
đứng
nhìn
đời
ngẩn
ngơ
I
was
born,
this
guy,
I
stand
and
watch
the
world
in
a
daze
Ôi
bây
giờ
tôi
đang
muốn
cái
con
cặc
gì
bây
giờ?
Oh,
now,
what
the
hell
do
I
want?
Đó
mới
chỉ
là
phần-phần
đầu
của
vấn
đề
That's
just
the
beginning
Tuổi
30
đến
tôi
soi
đời
thật
cặn
kẽ
At
30,
I
really
scrutinize
life
Chợt
nhận
ra
là
có
những
thứ
mà
đéo
thể
hiểu
nổi
Suddenly,
I
realize
that
there
are
things
I
can't
understand
Dù
bao
lâu
nay
sự
đời
ngu
lồn
này
vẫn
thế,
ah
Even
though
this
stupid
world
has
always
been
this
way,
ah
Đéo
thể
hiểu
nổi
cái
bọn
trẻ
bây
giờ
I
can't
understand
these
young
people
now
Ăn
cái
con
cặc
gì
mà
ngu
thế
nhờ?
What
the
hell
are
they
eating
that
makes
them
so
stupid?
Đéo
thể
nói
chuyện
với
bọn
nó
dù
chỉ
giết
thì
giờ
I
can't
talk
to
them
even
if
it's
just
killing
time
Bằng
chúng
mày
tao
đâu
có
thế
nhờ?
I'm
not
as
good
as
you
guys,
am
I?
Đéo
thể
chịu
nổi,
cái
thời
tiết
bây
giờ
I
can't
stand
this
weather
now
Ngày
xưa
Hà
Nội
đúng
là
đâu
có
thế
nhở?
Hanoi
back
then,
it
wasn't
like
this,
was
it?
Tầm
này
hồi
đấy
tao
còn
thấy
trời
xanh,
nắng
vàng
At
this
time
of
year,
back
then,
I
still
saw
the
blue
sky
and
the
yellow
sun
Bây
giờ
mỗi
cái
màu
xám
đặc
quánh
Now
it's
just
a
solid
gray
Đéo
thể
chịu
nổi
cái
xã
hội
bây
giờ
I
can't
stand
this
society
now
Ngày
xưa
con
người
với
nhau
là
đâu
có
thế
nhở?
People
used
to
be
different,
weren't
they?
Đéo
thể
chịu
nổi
hay
để
bố
mày
yên
I
can't
stand
it
anymore,
let
me
be
Tất
cả
vẫn
vậy
thôi
thì
bố
mày
biến
Everything
is
still
the
same,
so
I'm
out
of
here
Оцените перевод
Оценивать перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Авторы: Hoang Long Nguyen, Trong Duc Nguyen, Viet Phuong Vo, Minh Phuong Tran
Внимание! Не стесняйтесь оставлять отзывы.