Lan Anh - Thành Phố Buồn - перевод текста песни на русский

Текст и перевод песни Lan Anh - Thành Phố Buồn




Thành Phố Buồn
Грустный город
Thành phố nào nhớ không anh?
Помнишь ли ты тот город, милый?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Где мы искали минуты покоя
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Город, где устаешь, едва ступив,
Đường quanh co quyện gốc thông già
Где дороги вьются у старых сосен.
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Вечером, взявшись за руки, мы шли, купаясь в солнечном свете,
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Солнце нежно целовала мои губы,
Mắt em buồn trong sương chiều
Мои глаза грустили в вечернем тумане,
Anh thấy đẹp hơn
А ты говорил, что я еще прекраснее.
Một sáng nào nhớ không anh?
Помнишь ли ты то утро, милый?
Ngày chủ nhật ngày của riêng mình
Воскресенье, наш особенный день.
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Грустный город лежал, окутанный дымкой,
Người lưa thưa chìm dưới sương
Редкие прохожие терялись в тумане.
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Мы стояли на коленях в углу собора,
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương
Звуки молитвы сплетали мечты о любви,
Chúa thương tình sẽ cho mình mãi mãi gần nhau
Господь в своей милости даровал нам быть вместе всегда.
Rồi từ đó cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
А потом, из-за разлуки, наши чувства угасли,
Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người
А потом, среди жизненных бурь, я стала женой другого.
Âm thầm anh tiếc thương đời
Ты молча сожалел о нашей судьбе,
Đau buồn em khóc chia phôi
Я горько плакала, прощаясь с тобой.
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui
Ты вернулся, чтобы собрать осколки воспоминаний и найти утешение.
Thành phố buồn lắm vương
Грустный город, полный печали,
Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Холодный вечерний ветер пронизывает душу.
con đường ngày xưa đổ
И та дорога, где раньше падали листья,
Giờ không anh sỏi đá u buồn
Теперь без тебя лишь унылые камни.
Giờ không anh hoang vắng phố phường
Теперь без тебя пустынны улицы,
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
Вечерний звон колоколов медленно и печально
Tiễn đưa người quên núi đồi, quên cả tình yêu
Провожает того, кто забыл и горы, и нашу любовь.
Một sáng nào nhớ không anh?
Помнишь ли ты то утро, милый?
Ngày chủ nhật ngày của riêng mình
Воскресенье, наш особенный день.
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Грустный город лежал, окутанный дымкой,
Người lưa thưa chìm dưới sương
Редкие прохожие терялись в тумане.
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Мы стояли на коленях в углу собора,
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương
Звуки молитвы сплетали мечты о любви,
Chúa thương tình sẽ cho mình mãi mãi gần nhau
Господь в своей милости даровал нам быть вместе всегда.
Rồi từ đó cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
А потом, из-за разлуки, наши чувства угасли,
Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người
А потом, среди жизненных бурь, я стала женой другого.
Âm thầm anh tiếc thương đời
Ты молча сожалел о нашей судьбе,
Đau buồn em khóc chia phôi
Я горько плакала, прощаясь с тобой.
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui
Ты вернулся, чтобы собрать осколки воспоминаний и найти утешение.
Thành phố buồn lắm vương
Грустный город, полный печали,
Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Холодный вечерний ветер пронизывает душу.
con đường ngày xưa đổ
И та дорога, где раньше падали листья,
Giờ không anh sỏi đá u buồn
Теперь без тебя лишь унылые камни.
Giờ không anh hoang vắng phố phường
Теперь без тебя пустынны улицы,
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
Вечерний звон колоколов медленно и печально
Tiễn đưa người quên núi đồi, quên cả tình yêu
Провожает того, кто забыл и горы, и нашу любовь.
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
Вечерний звон колоколов медленно и печально
Tiễn đưa người quên núi đồi, quên cả tình yêu
Провожает того, кто забыл и горы, и нашу любовь.






Внимание! Не стесняйтесь оставлять отзывы.