Текст и перевод песни Lệ Quyên - Lãng Đãng Chiều Đông Hà Nội
Добавлять перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Lãng Đãng Chiều Đông Hà Nội
Un après-midi d'hiver à Hanoi, le cœur vagabonde
Chiều
đông
sương
giăng
phố
vắng
L'après-midi
d'hiver,
la
brume
se
pose
sur
les
rues
désertes
Hàng
cây
lặng
câm,
hát
câu
mặc
trầm
Les
arbres
se
taisent,
chantant
un
air
mélancolique
Ta
còn
chờ
ai,
nhạt
phai
sắc
nắng
Je
t'attends
encore,
la
couleur
du
soleil
s'estompe
Giờ
em
mong
manh
như
khói,
Tu
es
fragile
comme
la
fumée
maintenant,
Giờ
ta
nắng
đã
chiều
rồi
Maintenant,
le
soleil
décline
Tình
xưa
giờ
như
chiếc
lá
bay
đi
phương
nào,
tan
tác
muôn
nơi
Notre
amour
d'antan,
comme
une
feuille
emportée
par
le
vent,
dispersé
aux
quatre
vents
Chợt
nhớ
ngày
ấy,
khi
em
qua
phố
một
chiều
Je
me
souviens
soudain
de
ce
jour-là,
lorsque
tu
as
traversé
la
rue
un
après-midi
Trao
cho
ta
ấm
nụ
hôn
dại,
và
vòng
tay
khao
khát
mong
manh
Tu
m'as
offert
la
chaleur
d'un
baiser
fou,
et
tes
bras
me
serraient
avec
un
désir
fragile
Chiều
nay
mình
ta
lang
thang
trên
phố
nhạt
nhòa
Aujourd'hui,
je
me
promène
seul
dans
les
rues
délavées
Sương
giăng
trắng
niềm
mong
chờ
La
brume
blanchit
mon
attente
Chợt
chiều
đông
lạnh
giá
đến
bơ
vơ...
Soudain,
le
froid
de
l'hiver
me
rend
perdu...
Оцените перевод
Оценивать перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Внимание! Не стесняйтесь оставлять отзывы.