Текст и перевод песни Lệ Quyên - Đêm Đông
Chiều
chưa
đi
màn
đêm
rơi
xuống
The
afternoon
has
not
yet
passed,
and
the
night
has
fallen
Đâu
đấy
buông
lững
lờ
tiếng
chuông
Somewhere
a
church
bell
tolls
slowly
Đôi
cánh
chim
bâng
khuâng
rã
rời
A
pair
of
bird's
wings
flutter
and
grow
weary
Cùng
mây
xám
về
ngang
lưng
trời
As
the
gray
clouds
move
across
the
sky
Thời
gian
như
ngừng
trong
tê
tái
Time
seems
to
stop
in
the
numbness
Cây
trút
lá
cuốn
theo
chiều
mây
The
trees
shed
their
leaves,
carried
away
by
the
wind
Mưa
giăng
mắc
nhớ
nhung,
tiêu
điều
Rain
brings
longing
and
desolation
Sương
thướt
tha
bay,
ôi
đìu
hiu
Mist
floats
ethereally,
oh
so
desolate
Đêm
đông,
xa
trông
cố
hương
buồn
lòng
chinh
phụ
Winter
night,
looking
into
the
distance,
a
wanderer's
heart
is
heavy
Đêm
đông,
bên
song
ngẩn
ngơ
kìa
ai
mong
chồng
Winter
night,
by
the
window,
lost
in
thought,
who
is
it
waiting
for
her
husband?
Đêm
đông,
thi
nhân
lắng
nghe
tâm
hồn
tương
tư
Winter
night,
the
poet
listens
to
his
heart's
longing
Đêm
đông,
ca
nhi
đối
gương
ôm
sầu
riêng
bóng
Winter
night,
the
singer
looks
in
the
mirror,
embracing
her
own
solitude
Gió
nghiêng,
chiều
say
The
wind
sways,
the
afternoon
is
drunk
Gió
lay
ngàn
cây
The
wind
shakes
thousands
of
trees
Gió
nâng
thuyền
mây
The
wind
lifts
the
boat
of
clouds
Gió
reo
sầu
tư
The
wind
howls
with
sorrow
Gió
đau
niềm
riêng
The
wind
aches
with
private
pain
Gió
than
triền
miên
The
wind
laments
incessantly
Đêm
đông,
ôi
ta
nhớ
nhung
đường
về
xa
xa
Winter
night,
oh
I
yearn
for
the
distant
road
home
Đêm
đông,
ta
mơ
giấc
mơ,
gia
đình
yêu
thương
Winter
night,
I
dream
of
a
dream,
a
loving
family
Đêm
đông,
ta
lê
bước
chân
phong
trần
tha
phương
Winter
night,
I
wander
with
weary
steps,
a
wanderer
in
a
foreign
land
Có
ai
thấu
tình
cô
lữ,
đêm
đông
không
nhà
Who
can
understand
the
heart
of
a
lonely
traveler,
on
a
winter
night
without
a
home
Thời
gian
như
ngừng
trong
tê
tái
Time
seems
to
stop
in
the
numbness
Cây
trút
lá
cuốn
theo
chiều
mây
The
trees
shed
their
leaves,
carried
away
by
the
wind
Mưa
giăng
mắc
nhớ
nhung,
tiêu
điều
Rain
brings
longing
and
desolation
Sương
thướt
tha
bay,
ôi
đìu
hiu
Mist
floats
ethereally,
oh
so
desolate
Đêm
đông,
xa
trông
cố
hương
buồn
lòng
chinh
phụ
Winter
night,
looking
into
the
distance,
a
wanderer's
heart
is
heavy
Đêm
đông,
bên
song
ngẩn
ngơ
kìa
ai
mong
chồng
Winter
night,
by
the
window,
lost
in
thought,
who
is
it
waiting
for
her
husband?
Đêm
đông,
thi
nhân
lắng
nghe
tâm
hồn
tương
tư
Winter
night,
the
poet
listens
to
his
heart's
longing
Đêm
đông,
ca
nhi
đối
gương
ôm
sầu
riêng
bóng
Winter
night,
the
singer
looks
in
the
mirror,
embracing
her
own
solitude
Gió
nghiêng,
chiều
say
The
wind
sways,
the
afternoon
is
drunk
Gió
lay
ngàn
cây
The
wind
shakes
thousands
of
trees
Gió
nâng
thuyền
mây
The
wind
lifts
the
boat
of
clouds
Gió
reo
sầu
tư
The
wind
howls
with
sorrow
Gió
đau
niềm
riêng
The
wind
aches
with
private
pain
Gió
than
triền
miên
The
wind
laments
incessantly
Đêm
đông,
ôi
ta
nhớ
nhung
đường
về
xa
xa
Winter
night,
oh
I
yearn
for
the
distant
road
home
Đêm
đông,
ta
mơ
giấc
mơ,
gia
đình
yêu
thương
Winter
night,
I
dream
of
a
dream,
a
loving
family
Đêm
đông,
ta
lê
bước
chân
phong
trần
tha
phương
Winter
night,
I
wander
with
weary
steps,
a
wanderer
in
a
foreign
land
Có
ai
thấu
tình
cô
lữ,
đêm
đông
không
nhà
Who
can
understand
the
heart
of
a
lonely
traveler,
on
a
winter
night
without
a
home
Có
ai
thấu
tình
cô
lữ,
đêm
đông
không
nhà
Who
can
understand
the
heart
of
a
lonely
traveler,
on
a
winter
night
without
a
home
Оцените перевод
Оценивать перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Авторы: Thuongnguyen Van
Внимание! Не стесняйтесь оставлять отзывы.