Em ơi em anh về rồi năm tháng ở thành đô nhưng lòng anh vẫn nhớ
My love, I've returned home after years in the city, but my heart still aches
Nhớ cô Út đưa đò có mái tóc dài ôm bờ vai
For the ferry girl with the long hair that framed her face
Để lòng anh xa xứ cứ vấn vương hoài hình bóng ấy không nhạt phai
My heart, though far away, has always held dear her image, ever so bright
Bao nhiêu năm lên sài thành ai biết được lòng anh chung tình hay thay đổi
All these years in Saigon, who would know my heart has remained true throughout?
Nhớ mỗi khi anh về thăm cả tuần sao bây giờ mới một ngày mà anh lại đi
I recall fondly every visit, that lasted a week, but now, alas, you grant me only a day
Em đừng nghi ngờ quá anh đâu đèo bồng cô Hồng cô Cúc nào đâu trong lòng anh thương có một người
Do not doubt my intentions, for my heart belongs only to you, no other
Một người con gái không phấn son lụa là cao sang cũng không mơ mộng nhà cao cửa rộng
A simple girl, devoid of vanity, neither seeking riches nor grand abodes
Lòng chỉ lo giúp cha mẹ già ngày ngày ra bến sông đưa đò
Her sole purpose is to care for her aging parents, ferrying passengers across the river each day
Nhớ nhe anh hai đứa mình, nguyện thề son sắc câu thủy chung trọn đời bên nhau dẫu cho đá mòn dù sông có cạn, thì lòng ta vẫn không đổi dời thì mùa xuân đến ta sum vầy
Remember, my darling, our vow of eternal love, a bond unbreakable, come what may
Оцените перевод
Ooops
Оценивать перевод могут только зарегистрированные пользователи.