Текст и перевод песни Trường Vũ - Ngoại ô buồn
Добавлять перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Ngoại ô buồn
Sadness of the Outskirts
Từ
tiền
tuyến
tôi
về,
thăm
căn
nhà
ngoại
ô,
thấy
lòng
thương
vô
bờ
I've
returned
from
the
frontline
to
visit
my
home
in
the
outskirts,
my
heart
overflows
with
compassion
Cũng
con
đường
này
đây,
cũng
mái
nhà
này
đây,
còn
mang
kỷ
niệm
đầy
This
is
the
same
road,
the
same
roof,
filled
with
memories
Nhưng
trăng
đêm
nay,
không
còn
tha
thiết
như
những
mùa
trăng
đắm
say
But
tonight's
moon
is
not
as
passionate
as
the
moon
of
those
intoxicating
nights
Tôi
nghe
gió
ru
cây,
chim
kêu
trên
ngàn
mây,
hồn
miên
man
khắc
khoải
chìm
giữa
khung
nhạc
đêm
dài
I
listen
to
the
wind
rustling
the
trees,
the
birds
singing
in
the
clouds,
my
soul
is
lost
in
melancholy,
immersed
in
the
music
of
the
night
Năm
xưa
anh
đi,
từng
đêm
vạm
võ
vùng
ngoại
ô
có
người
mong
Years
ago,
when
you
left,
there
was
always
someone
waiting
in
the
desolate
outskirts
Hôm
nao
tôi
đi,
quê
cũ
thưa
người
vì
hy
sinh
cho
non
sông
When
I
left,
my
hometown
was
sparsely
populated
because
of
the
sacrifices
made
for
our
country
Hơn
hai
mươi
năm,
lửa
binh
tàn
phá
vùng
ngoại
ô
lắm
khổ
đau
For
over
two
decades,
the
war
has
ravaged
the
outskirts,
bringing
much
suffering
Tôi
theo
chân
anh,
vai
súng
lên
đường
cùng
hiên
ngang
viết
sử
xanh
I
followed
in
your
footsteps,
carrying
a
rifle,
writing
history
with
honor
Chạnh
lòng
thấy
u
hoài,
khi
xưa
mình
ở
đây,
với
tình
yêu
vơi
đầy
A
wave
of
sadness
washes
over
me,
as
I
recall
the
times
we
spent
here,
our
love
was
full
and
overflowing
Khóm
hoa
làm
dậu
thưa,
lối
xóm
mình
còn
kia,
mà
sao
quá
âm
thầm
The
sparse
hedge
of
flowers,
the
path
to
our
home
is
still
there,
but
now
it's
eerily
quiet
Sương
rơi
mênh
mang,
khơi
nhiều
nhung
nhớ
cho
những
ngày
vui
đã
qua
The
dew
falls
heavily,
stirring
memories
of
past
joys
Tôi
quay
gót
ra
đi,
không
mang
theo
gì
hơn,
nhìn
đêm
khuya
vắng
vẻ
càng
thấy
thương
ngoại
ô
buồn
I
turn
and
leave,
taking
nothing
with
me,
gazing
at
the
desolate
night,
my
heart
aches
for
the
sadness
of
the
outskirts
Năm
xưa
anh
đi,
từng
đêm
vạm
võ
vùng
ngoại
ô
có
người
mong
Years
ago,
when
you
left,
there
was
always
someone
waiting
in
the
desolate
outskirts
Hôm
nao
tôi
đi,
quê
cũ
thưa
người
vì
hy
sinh
cho
non
sông
When
I
left,
my
hometown
was
sparsely
populated
because
of
the
sacrifices
made
for
our
country
Hơn
hai
mươi
năm,
lửa
binh
tàn
phá
vùng
ngoại
ô
lắm
khổ
đau
For
over
two
decades,
the
war
has
ravaged
the
outskirts,
bringing
much
suffering
Tôi
theo
chân
anh,
vai
súng
lên
đường
cùng
hiên
ngang
viết
sử
xanh
I
followed
in
your
footsteps,
carrying
a
rifle,
writing
history
with
honor
Chạnh
lòng
thấy
u
hoài,
khi
xưa
mình
ở
đây,
với
tình
yêu
vơi
đầy
A
wave
of
sadness
washes
over
me,
as
I
recall
the
times
we
spent
here,
our
love
was
full
and
overflowing
Khóm
hoa
làm
dậu
thưa,
lối
xóm
mình
còn
kia,
mà
sao
quá
âm
thầm
The
sparse
hedge
of
flowers,
the
path
to
our
home
is
still
there,
but
now
it's
eerily
quiet
Sương
rơi
mênh
mang,
khơi
nhiều
nhung
nhớ
cho
những
ngày
vui
đã
qua
The
dew
falls
heavily,
stirring
memories
of
past
joys
Tôi
quay
gót
ra
đi,
không
mang
theo
gì
hơn,
nhìn
đêm
khuya
vắng
vẻ
càng
thấy
thương
ngoại
ô
buồn
I
turn
and
leave,
taking
nothing
with
me,
gazing
at
the
desolate
night,
my
heart
aches
for
the
sadness
of
the
outskirts
Оцените перевод
Оценивать перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Внимание! Не стесняйтесь оставлять отзывы.