Текст и перевод песни Tuấn Hưng - Biển Cạn
Có
người
từ
lâu
nhớ
thương
biển
Someone
from
a
long
time
ago
yearned
for
the
sea
Ngày
xưa
biển
xanh
không
như
bây
giờ
biển
là
hoang
vắng
In
the
past,
the
blue
sea
was
not
like
the
desolate
sea
of
today
Lời
tôi
nhỏ
bé
tiếng
gió
thét
cao
biển
tràn
nỗi
đau
My
gentle
words,
the
wind
wailed
fiercely,
the
sea
was
overwhelmed
with
pain
Tình
em
quá
lớn
sóng
cũng
vỡ
tan
đời
tôi
đánh
mất
Your
love
was
so
great,
the
waves
shattered
and
my
life
was
lost
Giấc
mơ
không
còn
biển
xưa
đã
cạn
The
dream
is
gone,
the
sea
of
old
is
depleted
Vắng
em
trên
đời
biển
thầm
than
khóc
ngàn
lòng
với
tôi
Missing
you
in
the
world,
the
sea
silently
laments,
a
thousand
hearts
weep
with
me
Cùng
tôi
biển
chết,
cùng
em
biển
tan
With
me,
the
sea
perishes.
With
you,
the
sea
dissipates
Ngàn
năm
nỗi
đau
hóa
kiếp
mây
ngàn
cô
đơn
biển
cạn.
A
thousand
years
of
sorrow
transform
into
clouds,
a
thousand
solitudes,
a
depleted
sea.
Có
người
hẹn
tôi
tới
phương
trời
Someone
invited
me
to
the
horizon
Biển
xưa
lắng
nghe
trắng
xóa
nỗi
niềm
biển
không
lên
tiếng
The
sea
of
old
listened,
its
surface
veiled
in
sorrow,
the
sea
did
not
respond
Đời
tôi
nhỏ
bé
trước
những
khát
khao
chìm
trong
nỗi
đau
My
life
is
insignificant
before
such
yearnings,
consumed
by
sorrow
Tình
em
quá
lớn
với
những
đam
mê
làm
nên
oan
trái
Your
love
was
so
great,
and
with
such
passion,
it
led
to
tragedy
Sóng
reo
não
nề
hải
âu
không
về
Waves
lamented
disconsolately,
seagulls
refused
to
return
Vắng
em
trên
đời
biển
thầm
than
khóc
ngàn
lần
với
tôi
Missing
you
in
the
world,
the
sea
silently
laments,
a
thousand
times
with
me
Cùng
tôi
biển
chết,
cùng
em
biển
tan
With
me,
the
sea
perishes.
With
you,
the
sea
dissipates
Ngàn
năm
nỗi
đau
hóa
kiếp
mây
ngàn
cô
đơn
biển
can.
A
thousand
years
of
sorrow
transform
into
clouds,
a
thousand
solitudes,
a
depleted
sea.
Оцените перевод
Оценивать перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Внимание! Не стесняйтесь оставлять отзывы.