Текст и перевод песни Đàm Vĩnh Hưng - Nha Trang Ngay Ve
Nha Trang Ngay Ve
Nha Trang Day Upon Arrival
Nha
Trang
ngày
về,
mình
tôi
trên
bãi
khuya
Nha
Trang
upon
my
return,
I
am
alone
on
the
deserted
beach
Tôi
đi
vào
thương
nhớ,
tôi
đi
tìm
cơn
gió
I
embark
on
a
journey
of
remembrance,
seeking
the
wind's
embrace
Tôi
xây
lại
mộng
mơ
năm
nào
I
rebuild
the
dreams
of
years
past
Bờ
biển
sâu,
hai
đứa
tôi
gần
nhau
Upon
the
vast
shoreline,
we
were
once
intimately
entwined
Đêm
xưa
biển
này,
người
yêu
trong
cánh
tay
Last
night
upon
this
sea,
my
love
was
cradled
in
my
arms
Đêm
nay
còn
cát
trắng,
đêm
nay
còn
tiếng
sóng
Tonight,
only
the
white
sand
and
the
sound
of
the
waves
remain
Đêm
nay
còn
trăng
soi,
nhưng
rồi
chỉ
còn
tôi
The
moon
still
shines
above,
but
I
am
all
alone
Trên
bãi
đêm
khóc
người
tình
Weeping
on
the
desolate
beach,
mourning
the
loss
of
my
beloved
Cát
trắng
thơm
tho
lùa
vào
trong
nắm
tay
The
fragrant
white
sand
slips
through
my
fingers
Nào
ngờ
cát
úa
tuôn
ra
dần
dà
đâu
có
hay
Unexpectedly,
it
turns
dull
and
falls
away,
revealing
a
tragic
truth
Ân
tình
trong
lúc
đôi
mươi
bao
giờ
cũng
dễ
mau
phai
Young
love,
so
prone
to
fleeting,
fading
away
with
time
Cho
ngàn
thông
réo
tên
ai
từ
đó
Now,
only
the
pines
whisper
your
name,
a
mournful
lament
Lớp
sóng
mơn
man
thịt
mềm,
da
ngát
hương
The
gentle
waves
once
caressed
our
soft,
fragrant
skin
Nào
ngờ
sóng
cuốn
trôi
đi
lầu
vàng
trên
bãi
hoang
Now,
they
have
swept
away
the
golden
palace
we
built
upon
the
desolate
shore
Khi
tình
tôi
chít
khăn
tang,
ai
gào
ai
giữa
đêm
trăng
As
I
don
the
mourner's
veil,
who
will
cry
out
with
me
in
the
moonlight's
glow?
Cho
từng
lớp
sóng
kêu
than
ôi?
Allowing
the
waves
to
lament,
mourning
our
loss
Nha
Trang
ngày
về,
ngồi
đây
tôi
lắng
nghe
Nha
Trang
upon
my
return,
I
sit
and
listen
intently
Đê
mê
lòng
tôi
khóc
như
oan
hồn
trách
móc
My
heart
heavy
with
sorrow,
I
cry
out
like
a
tormented
spirit,
seeking
retribution
Ôi
trăng
vàng
lẻ
loi,
ôi
đời
Oh,
solitary
moon,
oh,
cruel
fate
Trời
biển
ơi,
sao
lấp
cho
vơi
sầu
này?
Ocean
and
sky,
help
me
to
forget
this
unbearable
anguish
Cát
trắng
thơm
tho
lùa
vào
trong
nắm
tay
The
fragrant
white
sand
slips
through
my
fingers
Nào
ngờ
cát
úa
tuôn
ra
dần
dà
đâu
có
hay
Unexpectedly,
it
turns
dull
and
falls
away,
revealing
a
tragic
truth
Ân
tình
trong
lúc
đôi
mươi
bao
giờ
cũng
dễ
mau
phai
Young
love,
so
prone
to
fleeting,
fading
away
with
time
Cho
ngàn
thông
réo
tên
ai
từ
đó
Now,
only
the
pines
whisper
your
name,
a
mournful
lament
Lớp
sóng
mơn
man
thịt
mềm,
da
ngát
hương
The
gentle
waves
once
caressed
our
soft,
fragrant
skin
Nào
ngờ
sóng
cuốn
trôi
đi
lầu
vàng
trên
bãi
hoang
Now,
they
have
swept
away
the
golden
palace
we
built
upon
the
desolate
shore
Khi
tình
tôi
chít
khăn
tang,
ai
gào
ai
giữa
đêm
trăng
As
I
don
the
mourner's
veil,
who
will
cry
out
with
me
in
the
moonlight's
glow?
Cho
từng
lớp
sóng
kêu
than
ôi?
Allowing
the
waves
to
lament,
mourning
our
loss
Nha
Trang
ngày
về,
tình
yêu
không
có
đây
Nha
Trang
upon
my
return,
love
is
nowhere
to
be
found
Tôi
như
là
con
ốc,
bơ
vơ
nằm
trên
cát
I
am
like
a
snail,
an
outcast,
stranded
upon
the
sand
Chui
sâu
vào
thân
xác
lưu
đầy
Retreating
into
the
depths
of
my
shell,
a
self-imposed
exile
Dã
tràng
ơi,
sao
lấp
cho
vơi
sầu
này?
Cruel
fate,
help
me
to
forget
this
unbearable
anguish
Оцените перевод
Оценивать перевод могут только зарегистрированные пользователи.
Внимание! Не стесняйтесь оставлять отзывы.