Lyrics Người nhập cuộc - Quang Lập
Tôi
xin
vào
cuộc
gian
nan
Để
được
đi
và
được
nghe
những
bước
xa
thị
thành
Ngửa
mặt
nhìn
trời
khi
rét
mướt
Đêm
đêm
ngủ
vùi,
bờ
chân
ướt
phai
sương
Tôi
xin
vào
cuộc
gian
nan
Trận
mạc
xa
chẳng
rượu
ngon,
không
gái
tơ
làm
tình
Vài
thằng
bạn
nghèo
chung
điếu
thuốc
Đôi
môi
già
cười
đời
khi
tóc
đang
xanh
Vào
nửa
trăng,
lính
thường
cháy
túi
Cơm
cá
khô
lùa
canh
nuốt
vội
Đêm
ngang
tầm
pháo
giặc
Cuộc
tình
đeo
dây
tơ
bên
hiểm
nguy
thế
mà
vẫn
cười
Tôi
xin
vào
cuộc
gian
nan
Mà
bạn
thân
gục
ngã
khi
chưa
biết
yêu
một
lần
Để
lại
hận
thù
tôi
tiếp
nối
Khi
quê
hương
miệt
nhoài,
khi
tóc
đôi
mươi
Tôi
đi
vào
cuộc
gian
nan
Kể
từ
khi
lửa
miền
quê
đã
cháy
lan
thị
thành
Gởi
về
bạn
bè
thư
lính
mới
Biên
cương
nơi
bụi
mờ
chân
ướt
phai
sương
Tay
súng
trận
thường
đi
xa
Tuổi
vào
yêu
mà
hàng
năm
chưa
vuốt
ve
người
tình
Đời
đời
cùng
mặc
chung
áo
lính
Tôi
thương
cho
người
tình
như
chính
thương
tôi
Đẹp
gì
đâu
dưới
vùng
bóng
tối
Gói
thuốc
xanh,
cà
phê
với
nhạc
Đi
bên
lề
chiến
cuộc
Nhìn
kẻ
trong
gian
nan
khi
đã
chung
vẫn
cùng
kiếp
người
Xin
hãy
vào
cuộc
đi
thôi
Cùng
bọn
tôi,
cùng
bọn
tôi
chia
tiếng
vui,
lời
buồn
Nhận
diện
hận
thù
qua
đốm
sáng
Xa
không
hơn
ở
đời
chân
đất
quê
hương
Attention! Feel free to leave feedback.