Thanh Ha - Tuổi Đá Buồn - translation of the lyrics into French

Lyrics and translation Thanh Ha - Tuổi Đá Buồn




Tuổi Đá Buồn
La Tristesse de la Pierre
Trời còn mưa, mưa rơi mênh mang
Le ciel est encore couvert de pluie, la pluie tombe abondamment
Từng ngón tay buồn, em mang em mang
Chaque doigt triste, mon amour, je porte mon amour
Đi về giáo đường, ngày chủ nhật buồn
Je vais à l'église, un dimanche triste
Còn ai còn ai
Qui reste, qui reste
Đóa hoa hồng cài lên tóc mây
Une rose rouge épinglée dans mes cheveux
Ôi đường phố dài, lời ru miệt mài
Oh, la rue est longue, la berceuse est monotone
Ngàn năm ngàn năm, ru em nồng nàn, ru em nồng nàn.
Des millénaires et des millénaires, je te berce avec passion, je te berce avec passion.
Trời còn mây, mây trôi lang thang
Le ciel est encore couvert de nuages, les nuages dérivent
Sợi tóc em bồng, trôi nhanh trôi nhanh
Mes cheveux flottent, ils dérivent vite, ils dérivent vite
Như dòng nước hiền, ngày chủ nhật buồn
Comme une rivière calme, un dimanche triste
Còn ai còn ai
Qui reste, qui reste
Đóa hoa hồng vùi quên trong tay
La rose rouge oubliée dans ma main
Ôi đường phố dài, lời ru miệt mài
Oh, la rue est longue, la berceuse est monotone
Ngàn năm ngàn năm, ru em giận hờn, ru em giận hờn.
Des millénaires et des millénaires, je te berce avec colère, je te berce avec colère.
Trời còn mưa, mưa rơi mưa rơi
Le ciel est encore couvert de pluie, la pluie tombe, la pluie tombe
Từng phiến băng dài trên hai tay xuôi
Chaque longue bande de glace dans mes deux mains
Tuổi buồn em mang, đi trong vô, ngày qua hững hờ
Ma tristesse, je la porte, je marche dans le néant, les jours passent insouciants
Trời còn mưa, mưa rơi mưa rơi
Le ciel est encore couvert de pluie, la pluie tombe, la pluie tombe
Từng phiến mây hồng, em mang trên vai
Chaque nuage rose, je le porte sur mes épaules
Tuổi buồn như lá, gió mãi cuốn đi, quay tận cuối trời.
Ma tristesse comme une feuille, le vent l'emporte, elle tourne au loin.
Trời còn mưa, mưa rơi thênh thang
Le ciel est encore couvert de pluie, la pluie tombe abondamment
Từng gót chân trần, em quên em quên
Chaque pied nu, je l'oublie, je l'oublie
Ôi miền giáo đường, ngày chủ nhật buồn
Oh, le territoire de l'église, un dimanche triste
Còn ai còn ai
Qui reste, qui reste
Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi
La rose rouge se fane sur mes lèvres
Em gầy ngón dài, lời ru miệt mài
Je suis maigre, mes doigts sont longs, la berceuse est monotone
Ngàn năm ngàn năm, ru em muộn phiền, ru em bạc lòng.
Des millénaires et des millénaires, je te berce avec inquiétude, je te berce avec déception.





Writer(s): Sontrinh Cong


Attention! Feel free to leave feedback.