Lyrics Người Đã Đi Rồi - Giao Linh
Mùa
thu
đến
người
ơi
Lặng
trong
lá
vàng
rơi
Trong
nước
cuốn
hoa
trôi
Nghe
tiếng
gió
xa
xôi
Vương
vấn
bóng
một
người
Người
đã
đi
rồi
Từ
thu
ấy
người
đi
Để
xao
xuyến
biệt
ly
Đông
tới
với
xuân
sang
Năm
tháng
đến
bên
sông
Khơi
tiếc
nhớ
mơ
mộng
Làm
rối
tơ
lòng
Anh
vui
sông
hồ
phương
trời
Ngày
đêm
nhớ
em
không?
Hôm
nao
ta
cùng
tâm
tình
Chuyện
đời
như
sương
khói
Với
tiếng
gió
chiều
Thu
về
như
nỉ
non
Buồn
trên
lối
mòn
Sóng
nước
ven
hồ
dìu
dặt
như
muôn
tiếng
đàn
Lâng
lâng
tâm
hồn
ta
Kỷ
niệm
ấy
còn
đâu?
Người
đi
đã
từ
lâu
Theo
kiếp
sống
tha
hương
Vui
cất
bước
muôn
phương
Có
nghĩ
đến
một
người
Giờ
đây
đợi
chờ
Kìa
thu
đến
người
ơi
Gợi
tình
yêu
đầy
vơi
Thu
đến
với
heo
may
Mang
buốt
giá
tim
côi
Ôi
tiếc
nhớ
xa
vời
Người
đã
đi
rồi
Anh
vui
sông
hồ
phương
trời
Ngày
đêm
nhớ
em
không?
Hôm
nao
ta
cùng
tâm
tình
Chuyện
đời
như
sương
khói
Với
tiếng
gió
chiều
Thu
về
như
nỉ
non
Buồn
trên
lối
mòn
Sóng
nước
ven
hồ
dìu
dặt
như
muôn
tiếng
đàn
Lâng
lâng
tâm
hồn
ta
Kỷ
niệm
ấy
còn
đâu
Người
đi
đã
từ
lâu
Theo
kiếp
sống
tha
hương
Vui
cất
bước
muôn
phương
Có
nghĩ
đến
một
người
Giờ
đây
đợi
chờ
Kìa
thu
đến
người
ơi
Gợi
tình
yêu
đầy
vơi
Thu
đến
với
heo
may
Mang
buốt
giá
tim
côi
Ôi
tiếc
nhớ
xa
vời
Người
đã
đi
rồi
Attention! Feel free to leave feedback.